Khế ước hào môn Chương 35

Chương 035: giúp ta điều tra rõ ràng
Cổ Tần Mộc Ngữ bị kẹp lấy gắt gao, hít thở không thông cảm thấy mang tất cả điên loạn mà đến, thống khổ đau đớn mà cầm tay hắn, bên cạnh bác sĩ cực kỳ hoảng sợ, vội vàng đứng dậy ngăn lại: “Tiên sinh! Ngài mau buông tay! Không nên như vậy… Còn không có điều tra rõ ràng, đừng động thủ!”
Cửa phòng bệnh đột nhiên bị đẩy ra.
“Vị tiểu thư kia phải lập tức rửa ruột, các ngươi ai tới giúp?” Y tá nói ra một câu, liền hít lấy một luồng lãnh khí, bị cảnh tượng trước mắt sợ đến không dám vào cửa.
Trong đầu Thượng Quan Hạo nổi điên lên cực điểm, cười lạnh bóp chặt cổ Tần Mộc Ngữ: “Tần Mộc Ngữ, thời gian ta cảnh cáo ngươi còn chưa đến hai canh giờ, là ta nhắc nhở chậm có đúng không? Ngươi cư nhiên lại có thể dám đối với Cẩn Lan hạ thủ… Nàng là thân tỷ tỷ của ngươi! Cái việc này ngươi thật quá hèn hạ!!!”
Đôi mắt hắn màu đỏ tươi, giọng nói gầm nhẹ rất mù mịt, nếu như không phải có ngoại nhân, hắn tuyệt đối sẽ đem nàng bóp chết!
“Tiên sinh, ngươi trước tiên buông tay mau buông tay đi…”
“Tiên sinh!!!”
Trong lồng ngực tích trữ đau nhức cùng nổi điên không cách nào phát tiết, Thượng Quan Hạo hung hăng buông Tần Mộc Ngữ ra, nhìn nàng ngã đụng phải mép bàn, đau đớn rên một tiếng vẻ mặt thống khổ ngã sấp xuống, bụm cái cổ, miệng thở dốc, nước mắt chảy ra, khàn giọng nghiến răng nói: “Chờ một lát nữa sẽ lại thu thập ngươi!”
Nói xong, hắn sải bước mà đi ra ngoài, đến giường bệnh Tần Cẩn Lan.
“Tiểu thư… Ngươi không sao chứ….” Vừa vặn lời y tá truyền tới, bước lên phía trước đem nàng nâng dậy.
Tần Mộc Ngữ đứng dậy, ngón tay xanh nhạt chạm đến trên cổ nổi lên những lằn đỏ đáng sợ, nước mắt tràn đầy.
Nàng cho tới bây giờ cũng không có nghĩ tới, nam nhân này nổi điên lên, lại diện mạo kinh khủng đến như vậy.
“Ta không sao…” Nàng run giọng nói, ánh mắt trong veo sợ hãi cùng bi thương, “Mời các ngươi đem hết toàn lực chữa cho tốt tỷ tỷ của ta, còn có…” Nàng cắn môi, nhìn hướng về phía bác sĩ và y tá, “Giúp ta điều tra nguyên nhân chuyện này, đến cùng là cái gì.”
***
Chờ sự tình đích thực xảy ra trước mắt, khuôn mặt nhỏ nhắn Tần Mộc Ngữ càng thêm tái nhợt, không biết phải làm sao.
“Không có khả năng…. Điều đó không có khả năng!!!”
Tay nàng cầm lấy đơn xét nghiệm trên bàn, phần trên ghi chép Tần Cẩn Lan sau khi rửa sạch dạ dày, xét nghiệm ra kết quả, sự thật chứng tỏ nàng ăn xong canh hạt sen quả thực chứa chất độc, làm cho ngộ độc nôn mửa, nghiêm trọng sẽ trực tiếp bị sốc dẫn đến tử vong.
Tử vong.
Ngón tay va chạm vào hai chữ này, tay run lên đơn xét nghiệm rơi xuống trên mặt đất.
“Các ngươi sai rồi có đúng hay không?” Tần Mộc Ngữ đứng ở giữa phòng, bên trong đôi mắt ngân ngấn nước, nhìn bọn họ, “Theo ta nói các ngươi làm sai rồi, đều không phải là một chén canh hạt sen kia, ta không có hại tỷ tỷ!”
Xung quanh ánh mắt mọi người đều có chút thăm dò, ngay cả bác sĩ lúc trước chẩn đoán bệnh khuôn mặt cũng quay lại, ánh mắt đầy nghiêm túc.
“Đối với người trong gia đình, người hầu cũng ăn xong, ta gọi điện thoại hỏi qua các nàng, chưa từng có chuyện, thực sự chưa từng có!!!” Môi nàng tái nhợt, con mắt chứa lệ quang quật cường, cố gắng biện hộ, hy vọng có người có thể tin tưởng nàng.
Trong phòng một bầu không khí xơ xác tiêu điều, hình dáng Thượng Quan Hạo mạnh mẽ kiên cường chậm rãi xuất hiện tại cửa, rét lạnh nghiêm nghị, sát khí tỏa ra bốn phía.
Hắn nhẹ nhàng đẩy cửa ra.
Tần Mộc Ngữ đột nhiên xoay người, nhìn nam tử này, trong mắt khí lạnh như đang kéo tới.
Tiếp theo, là ánh mắt sâu xa, mang theo hung ác nham hiểm cùng xa thẳm nhìn về phía nữ hài tử thanh nhã động lòng người kia.
_______________________

https://tieudaotac.wordpress.com/category/khe-uoc-hao-mon-can-nien/